TÌNH BẠN
Gửi tặng cậu!
7 giờ sáng, bước chân ra phố, một cơn gió se lạnh tạt vào má tớ. Ui! Cảm thấy thoảng thốt… Thu về sớm quá!
Nhớ những ngày thu ấy, cậu cong lưng đạp xe chở tớ (hơi béo) ngồi sau chiếc mini dọc con đường Láng. Hai hàng cây xà cừ cổ thụ lá rụng xác xao. Chiếc chổi nan tre của cô công nhân quét rác oằn mình kéo theo cả đống lá vàng. Mùi bánh ngô, bánh khoai bay dọc tuyến phố. Tớ vốn háu đói, thèm kinh khủng. Nhưng nghèo. Làm gì có tiền ăn quà. Cậu thì rủng rỉnh hơn. Rất hay mời tớ. Hai đứa rúc rích vừa ăn vừa xuýt xoa cay vì chấm nhiều tương ớt. Và tớ hứa khi nào đi làm tớ sẽ đãi cậu một chầu ở nhà hàng thật nổi tiếng. Cậu cười vang! Nhưng giờ tớ vẫn nợ cậu!
Có hôm tớ ốm cậu đi học một mình. Lúc về cậu lao vào phòng hớn hở tặng tớ một chiếc lá xà cừ rồi bảo đó là lá may mắn vì tự nhiên rụng vào giỏ xe lúc cậu đang đi. Tớ đã giữ chiếc lá đó thật lâu, lâu lắm!
Có lần hai đứa đi ăn cơm bụi, tớ ngửi thấy mùi gì thơm thế. Cậu bảo đó là mùi canh hến đấy rồi không lấy canh khuyến mại nữa mà mua luôn một bát canh hến cho tớ. Tớ vẫn nhớ cái vị ngon ngọt của bát cạnh đó đến giờ. Và tớ bảo khi nào tớ sẽ nấu cho cậu ăn còn ngon hơn thế. Nhưng giờ tớ vẫn nợ câu!
Sinh nhật tớ, tớ một mình lang thang vì nhớ nhà. Chợt nhìn thấy cậu gầy còm hớt hải, tóc dựng ngược đạp xe tìm tớ. Hình ảnh ấy chẳng bao giờ tớ quên!
Giờ đây mỗi đứa mỗi nơi, gia đình, công việc, cơm áo…Một năm đôi ba lần gọi điện vội vã. Hẹn nhau lúc nào tổ chức một chuyến đi thăm bạn bè mà cứ lần nữa mãi.
Một cơn gió lạnh thổi vào mặt tớ, tớ nhớ tóc cậu dài, mỗi lần gội xong hay ngồi trước quạt cho khô. Thỉnh thoảng trên lớp tớ hay cầm đuôi tóc cậu kéo một cái rồi đổ cho đứa bàn sau. Cậu quay lại làu bàu mấy câu với nó. Chắc cậu biết không phải lỗi của nó đâu nhỉ?
Bây giờ tớ ước có một chiếc xe đạp. Tớ sẽ đạp xe dọc con đường này và hi vọng có một chiếc lá rụng vào giỏ xe tớ. Tớ sẽ gửi tặng cậu và nói với cậu rằng tớ không quên và sẽ chẳng bao giờ quên cậu. Người bạn đặc biệt của tớ!
Tác giả: Đoàn Thị Thu Hồng – TT tổ Toán - Hóa