Bài thơ Mẹ Và Quê
Học Toán và dạy Toán với những con số, định lí cứng nhắc nhưng cũng dạt dào tình cảm với người, với đời, với tình yêu. Bởi ai chẳng có một góc riêng trong tâm hồn mình để yêu thương, để trăn trở, buồn vui,…
Mẹ và Quê
Nắng bất chợt giữa một chiều đông
Bóng mẹ liêu xiêu thân cò gầy guộc
Gió Đông lộng để chiều không yên ả
Thổn thức lòng một nỗi thương Quê.
Quê xưa nơi dòng sông trong vắt chiều hè
Thuở thiếu thời con vẫy vùng trong đó
Giấc mơ xanh bà Tiên chẳng có
Con đã cất rồi miền cổ tích không tên.
Xưa tuổi thơ con bao năm tháng bình yên
Xưa mẹ nhọc nhằn chắt chiu từng hạt thóc
Bán lưng cho trời quanh năm khó nhọc
Vị ngọt cuộc đời mẹ dồn cả cho con.
Nay mẹ lại lặng thầm trên cánh đồng đông
Để hoa Cúc rực vàng dịp Tết
Chiều buồn ơi… nắng vài tia yếu ớt
Câu thơ tạm gieo vần
day dứt tim con.
Liên Phương, ngày 02/02/2019
Sáng tác: Mai Thị Nhàn
(Giáo viên Toán trường THPT Hoàng Hoa Thám)