Bài thơ Niềm Riêng

Đã qua rồi một miền quê yêu dấu

Vẫn vẹn nguyên một nỗi nhớ thương

Con sông nhỏ chảy dài trong kí ức

Lũy tre làng ngân mãi khúc du dương

 

Những đêm dài lặng chìm trong miền nhớ

Thoảng bên tai một tiếng dế mơ hồ

Trời mưa gió thương quê mình mùa gặt

Hạt lúa vàng lại thấm giọt mồ hôi

 

Bao năm qua đong đầy dấu hỏi

Thời gian trôi đem nỗi nhớ đầy vơi

Nhớ mẹ, nhớ cha…nhớ cả một người

Đang thẫn thờ trong bóng chiều ngập nắng

 

Nhớ nhớ lắm một thời xa vắng

Con thuyền nâu chất chứa thời gian

Làm sao quên một buổi chiều hoài niệm

Khi ta cười mà ánh mắt buồn vương.

 

Vũ Huy Hoàng- Tổ trưởng Tổ Lý- Tin- Công nghệ

Bài tin liên quan
Tin đọc nhiều
Liên kết website
Thống kê truy cập
Hôm nay : 349
Hôm qua : 565
Tháng 05 : 9.107
Năm 2024 : 91.957